Ta, Vực Sâu Môn Đồ ! Chuyên Săn Hệ Thống

Chương 4: Triệu hồi Ám Tinh Linh



Click Theo Dõi -> NTRUYEN.PRO Để Cập Nhật Truyện Ta, Vực Sâu Môn Đồ ! Chuyên Săn Hệ Thống

Chương 4: Triệu hồi Ám Tinh Linh Có một điều nhân viên coi xác không biết, không phải hắn nhát gan, không phải hắn thiếu kiến thức,... Mà là do những con quái vật ở trước mặt hắn. Từ trong thân thể mục nát những Chiến binh Không đầu lan tỏa năng lượng tiêu cực, những thứ đó đã phóng đại nỗi sợ lên gấp hàng trăm trong lòng bất cứ kẻ nào dám cả gan đứng trước mặt chúng. Bỗng, Một cái bóng đen bao phủ thân thể nhân viên coi xác, lưỡi kiếm lóe lên ánh sáng bạc khiến nhân viên giữ xác thấy bản thân như là một phạm nhân đang đối mặt với đao phủ. Không có chỗ cho thương xót, càng không có đau đớn, lưỡi kiếm vụt qua, đầu người rơi xuống đất. Cộc... Một Chiến binh Không đầu khác xuất hiện, hai tay trông rỗng tiến lên lấy rìu về, thuận tay xách theo hai cái đầu nhốm máu hướng về phòng chứa xác.
Chiến binh cầm kiếm hơi lắc vai, xác nhận không còn kẻ địch cũng quay người rút lui. Sau năm phút, Hai bộ thi thể không đầu bị bỏ lại, bất ngờ có động tĩnh. Năng lượng tiêu cực từ phòng xác đã lan tỏa đến đấy, làn sương đen hóa thành chất dinh dưỡng chui vào lỗ trống trên cổ thi thể. Răng rắc, Cả hai lần nữa đứng lên, làn khói đen bốc lên hừng hực từ cổ, thi thể bảo vệ khựng lại chốc lát liền nhanh chân đi đến phòng gác của mình ở cổng bệnh viện, rồi từ đáy giường móc ra một thanh mã tấu. Có vũ khí, bây giờ hắn mới chính thức là một Dân binh Không đầu. Nhân viên coi xác cũng loạng choạng bước đến, trong tay là một thanh rìu bổ củi cũ kỹ. Không giống các Chiến binh được nhận vũ khí từ Vực Sâu, dân binh chỉ có thể tự mình trang bị vũ khí, nếu không có nốt, thì đành phải móc xương cốt của mình dùng tạm. Có vũ khí, cả hai liền biến mất ở cổng bệnh. Bọn hắn cần đi tìm kẻ đã giết mình, chia binh hai đường, kẻ đi tìm chiến binh cầm kiếm, người đi tìm chiến binh cầm rìu. Ai giết bọn hắn, kẻ đó chính là thượng cấp. Càng giết, cấp dưới càng đông, chiến binh giết thì ra dân binh, dân binh giết thì ra du dân, du dân giết thì biên thanh tủ thi...cứ thế tăng lên theo cấp số nhân, chỉ cần đủ sinh mệnh sống đó chính là thiên tai vong linh ! Các vong linh đã tiến vào thị trân, tiếng kêu thảm thiết bắt đầu vang vọng, Chỉ là, trong đó có vài tiếng súng. Sau nửa giờ, một phần ba thị trấn bị quét sạch. Trên trân có cảnh sát, nhưng chống cự như trò đùa, chưa kịp đánh đã bỏ trốn mất một nữa quân số, những người còn lại dùng mấy thanh súng từ thế kỷ trước bắn vào người vong linh cứ như gãi ngứa. Thế là... Từng cái, từng cái thi thể không đầu đi lại trên đường đất rách nát. Một bộ phận nhỏ đi loạn, không có mục đích, nhưng phần lớn đều bị các Chiến binh Không đầu kêu gọi, cùng tiến về một hướng, nơi có rất nhiều sinh mệnh sống. ... Một góc khác,
" Chỗ này sao ? " Angra đột nhiên xuất hiện, lần này hắn đứng trước ngân hàng duy nhất ở thị trấn La Vento. Cất bước vào, ngân hàng sớm đổ nát, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, không còn một người sống. Vong linh chính là như thế, đi tới đâu nơi đó máu chảy thành sông, còn vong linh cấp thấp thì càng ngày càng đông. Như hiện tại chỉ mới nửa giờ, mà hắn đã cảm giác được trên trấn có tới bốn năm ngàn du dân không đầu, hơn ba trăm dân binh. Chỉ nửa giờ, từ ba mươi hai cái chiến binh, tạo ra một binh đoàn vô cảm không sợ chết. Vong linh đáng sợ thế đấy. Cho dù ở nơi như Vực Sâu, thì cũng chỉ có Trùng Tộc dưới Thâm Uyên mới đủ sức so sánh với Vong linh về quân số cùng tốc độ bạo binh. Đi ngang quang sảnh tiếp khách, lại tiến vào một căn phòng dành cho khách vip. Angra dễ dàng thấy rõ một đống vàng, kim cương, cùng đá quý sáng lấp lánh đặt trên mặt sàn.
Đây đều là do các vong linh theo mệnh lệnh, thu gom lại từ khắp thị trấn, phần lớn trong fdos nằm ở cái ngân hàng này. Còn về gom lại làm chi ? Hắn ham mấy cái này sao ? Dĩ nhiên là không phải, Angra dự định triệu hồi một ít sinh mệnh Vực Sâu đến hỗ trợ. Vong linh có thể chế tạo ra hỗn loạn thu hút mọi ánh mắt, nhưng không thể thu thập tình báo, đến cả đầu đều không có thì sao có thể yêu cầu chúng có trí tuệ ra hồn được. Để bọn chúng đi chém người thì không thành vấn đề, chứ đi thăm hỏi giao lưu hay moi tình báo thì thua rồi. Vàng bạc đá quý dùng để triệu hồi ai ? Nếu đó là câu hỏi, thì sẽ có kẻ đưa đáp án là Cự Long, trừ Cốt Long ra thì Hồng Long hay Hắc Long đều thích mấy thứ sáng lấp lánh. Mỗi tội bọn Cự Long chỉ thích hợp dùng để đánh nhau. Thế nên đối tượng bây giờ là một chủng tộc khác, một chủng tộc đã sớm sa đọa, không đúng, phải nói là sống thật với chính mình. Nếu quá khứ bọn họ yêu quý sinh mệnh, thân cận tự nhiên, thì giờ đây chúng học theo Cự Long...ưa thích tài bảo, những thứ có giá trị. Những đứa con của tự nhiên từ bỏ nơi Địa Đàng đối trá đầy đạo đứt giả, tiến vào ôm ấp bởi Vực Sâu tự do, hoàn toàn sống theo ý mình. Các Ám Tinh Linh ! Xoẹt xoẹt... Nhanh chóng vẽ một cái triệu hồi trận từ máu tanh. Ánh sáng u ám chiếu rọi, tất cả vàng bạc lóe cái liền mất ráo, hóa thành môi giới kết nối với Vùng Đất Bóng Tối, quê hương hiện tại của các Ám Tinh Linh. Thật ra làm môi giới chỉ cần một thỏi vàng là đủ rồi, U Ám Mẫu Thụ biết là Huyết Tế Ti, thủ hạ của Thần Nghiệt triệu hồi thì tất nhiên sẽ cho tộc nhân tới hỗ trợ. Nhưng không cần thiết, Angra chẳng ham mấy cái này, hắn đâu phải Hắc Long. Vàng bạc đá quý bay mất, U Ám Mẫu Thụ đáp lại, thế là hai thân ảnh xuất hiện trên ma trận pháp. Một nam một nữ, đều có nước da sẫm màu, trang phục cũng giống hệt nhau, kín bít âm trầm như sát thủ. Đồ trong bó sát, áo choàng với mũ trùm màu đen che kín cơ thể chỉ lộ hai mắt. Dù chỉ thấy vài nét nhỏ nhưng vẫn có thể nhận ra nam tính cực kỳ anh tuấn, nữ nhân mỹ lệ và quyến rũ, đây rõ ràng là đặc điểm của các tinh linh. Sau lưng vác một thanh cung, bên hong là túi chứa tên, hông còn lại cắm một thanh chủy thủ, Angra còn tinh mắt thấy ở khủy chân bọn họ cắm vài thứ sắc bén. " Ám Tinh Linh, Dạ Hành Giả - Akil gặp qua Tế Ti đại nhân...dưới ánh hào quang kinh hoàng của U Ám Mẫu Thụ, sẵn sàng vì ngài dâng hiến sức mạnh " " Ám Tỉnh Linh, Âm Ảnh Tư Tế - Asera vinh dự được triệu hồi bởi Tế Ti đại nhân...cam đoan bằng mạng sống phục vụ cho người ” Một chân khuy xuống, một tay chạm vào sàn ở trước, tay còn lại đặt ra sau sờ vào bao đựng tên. Giọng của Akil cực kỳ tĩnh táo không lộ quá nhiều cảm xúc, còn Asera bình thường hơn nhiều, ngọt ngào kèm chút mị hoặc. " Đứng lên đi " Angra nhìn thoáng qua gật gù nói. " Tuân lệnh ! " ×2 Một Âm Ảnh Tư Tế, một Dạ Hành Giả, cái đó là nghề nghiệp, còn theo cảm nhận của hắn...thực lực cả hai tạm được, ít nhất mạnh hơn các Chiến binh Không đầu. Còn mạnh cỡ nào thì...cỡ Ky sĩ Không đầu ? Phải Du dân, dân binh, hay chiến sĩ cũng được, chỉ là vong linh bậc thấp...nhưng các Kỵ sĩ là một đẳng cấp khác. Không có hứng thú nói nhảm nhiều, hai cái Ám Tỉnh Linh nho nhỏ mà thôi, Angra lập tứ giao nhiệm vụ. " Bây giờ, ta cần các ngươi..." Angra không biết rằng, lúc bản thân đang giao nhiệm vụ cho hai tên Án Tiỉnh Linh vừa được triệu hồi, thì một cái vệ tỉnh nằm trên vành đai hành tỉnh vừa bay ngang qu thị trấn La Vento. Còn tiện tay chụp vài bức hình gửi về trụ sở chỉ huy. Bất quá, nếu có biết hắn chưa chắc đã quan tâm. Đây không phải là điều hắn muốn sao ? Tối đa đợi sau này tìm cách đánh rớt mấy cái vệ tinh dám chụp lén bù lại. ...

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Chương trước Chương tiếp
Loading...