Kính Vị Tình Thương
Chương 163: Mưa thu lay động tre trúc vì người
Click Theo Dõi -> NTRUYEN.PRO Để Cập Nhật Truyện Kính Vị Tình Thương
Chương 163: Mưa thu lay động tre trúc vì người
Vạt áo cung trang quét qua con đường nhỏ được lát đá cuội, Nam Cung Tĩnh Nữ thậm chí còn chưa đổi thường phục mà đã đi thẳng đến chỗ Tề Nhan. Tề Nhan mặc một bộ quan phục màu đỏ tươi, nàng ngồi một mình trong sân, mũ quan thì được nàng đặt trên bàn đá.Thu Cúc dừng bước, nàng hành lễ rồi yên lặng dẫn hai nhóm cung tì rời đi. Nam Cung Tĩnh Nữ một mình đi về phía bóng lưng đỏ rực kia. Tề Nhan vẫn đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình, mãi đến khi Nam Cung Tĩnh Nữ ngồi xuống trước mặt nàng, nàng mới hoàn hồn lại.Trong nháy mắt, thần sắc của Tề Nhan biến hóa rất nhiều, mà tất cả đều bị Nam Cung Tĩnh Nữ thu vào đáy mắt. Ban đầu Tề Nhan yên lặng xuất thần, đến khi nghe thấy âm thanh thì bỗng giật mình, ánh mắt đối phương lóe lên chút kinh ngạc, ngay sau đó cặp mắt màu hổ phách kia lại khôi phục thần thái và tràn đầy niềm vui sướng.Rõ ràng là lời quan tâm, nhưng khi nói ra lại hoàn toàn có ý khác: "Sự tình tiến triển như thế nào?" Nam Cung Tĩnh Nữ thầm cau mày, nàng cảm thấy mình nói vậy không ổn, nhưng thấy Tề Nhan vẫn rất bình tĩnh thì nàng cũng yên tâm.Tề Nhan đã sớm kiểm soát được cảm xúc và thần sắc của mình, dù cho có thất thố thì nàng cũng sẽ không để lộ ra. Tuy bề ngoài thì vờ bình tĩnh nhưng lòng nàng cũng không khỏi mất mát.
Tề Nhan: "Tuy Liễu Dư An có hạng thấp trong kỳ thi hội, nhưng bằng vào chữ viết của hắn, đến địa phương cầu một chức quan cũng không phải là việc gì khó. Thần cả gan xin điện hạ nói giúp với Lục điện hạ, triều đình đang đến lúc cần người, xin Lục điện hạ giơ cao đánh khẽ."Nam Cung Tĩnh Nữ thở dài: "Từ khi phụ hoàng bị bệnh, Lục ca càng thêm phóng túng. Hắn lớn tuổi hơn ta, sao bản cung tiện nói cơ chứ? Hơn nữa, Lục ca tính cách quái đản, còn hay cố ý trêu ghẹo, nếu cầu tình không được thì ngược lại sẽ khiến học sinh kia gặp tai hoạ..."Tề Nhan: "Vậy làm sao cho phải?"Nam Cung Tĩnh Nữ trầm ngâm một lúc lâu, trả lời: "Sức khỏe phụ hoàng khi tốt khi xấu, không nên xử lý những việc này. Ngươi dàn xếp học sinh kia ở phủ của ngươi trước đi, đợi bản cung chọn ngày đến cung của Lương phi nương nương nói một tiếng, cũng coi như là giữ thể diện cho Lục ca."
Tề Nhan: "Đa tạ điện hạ."
Ngoại trừ Cát Nhã ra, Lương phi là phi tử tôn quý nhất ở hậu cung. Nàng đi theo Nam Cung Nhượng lâu năm, hơn nữa lại còn là tộc muội của nguyên Hậu Mã thị, tính ra Nam Cung Tĩnh Nữ còn phải gọi Lương phi một tiếng di nương. Chỉ là chút huyết thống này cũng không khiến Nam Cung Tĩnh Nữ và Lục hoàng tử Nam Cung Liệt thân thiết với nhau.Nam Cung Tĩnh Nữ tang mẫu từ nhỏ, bởi vì Lương phi Mã thị có vài phần tương tự với bức họa nguyên Hậu, nên Nam Cung Tĩnh Nữ khi đó thường xuyên đến cung điện của Lương phi. Sau này Nam Cung Liệt bắt nạt Nam Cung Xu Nữ và Ngũ hoàng tử Nam Cung Đạt hết lần này đến lần khác, khiến vị muội muội vốn phải thân thiết với hắn nhất dần sinh ra khúc mắc. Từ đó về sau, nếu không quá cần thiết thì Nam Cung Tĩnh Nữ sẽ không đi đến chỗ Lương phi.
Nhưng nếu người mở miệng là Tề Nhan, Nam Cung Tĩnh Nữ châm chước một phen vẫn sẽ đồng ý.Bên kia, Nam Cung Liệt đang vô cùng giận dữ. Mấy ngày trước đây hắn vốn sẽ nghênh đón Liễu Dư An vào phủ. Ban đêm hắn ở trong phủ tắm gội thay quần áo, lệnh thủ hạ lấy kiệu nâng Liễu Dư An đến.Nam Cung Liệt cũng không ngốc, hắn biết hắn không thể nhúng chàm sĩ tử khoa khảo, nhưng mà Liễu Dư An thật sự quá xinh đẹp, chỉ mới nhìn từ xa mà Nam Cung Liệt đã chết mê chết mệt.Hắn từ lầu hai trà lâu vọt xuống đường, cũng không biết đã đụng phải bả vai biết bao nhiêu người. Nam Cung Liệt rất sợ bỏ lỡ mỹ nhân tuyệt thế này, thậm chí khi Liễu Dư An cau mày quát lớn, Nam Cung Liệt cũng cảm thấy vô cùng rung động.Hơn nữa, mấy năm nay Nam Cung Nhượng rất ít khi lộ diện, Nam Cung Liệt cũng nghe được một vài lời đồn. Hắn nghe nói Liễu Dư An có thứ hạng thấp trong kỳ thi thì lập tức hạ quyết tâm muốn chiếm người này làm của riêng.
Vì có thể có được Liễu Dư An, Nam Cung Liệt không ngại dùng thân phận để ép đối phương vào "đường chết", thậm chí còn sai người đến quê quán của Liễu Dư An là Tô Châu, mời phụ mẫu Liễu Dư An đến kinh thành để hưởng phúc. Đối với một lãng tử phong nguyệt như Nam Cung Liệt mà nói: Tất cả đều thể hiện tấm chân tình của hắn.Ai ngờ khi màn đêm buông xuống, gia đinh trong phủ lại nâng một cỗ kiệu trống về...Tối hôm đó Nam Cung Liệt đập vỡ không ít đồ đạc, phảng phất có một ngọn lửa đang thiêu đốt ngực và bụng nhỏ của hắn, chỉ có thể lệnh một gã sai vặt tuấn tú đến để hắn dằn vặt cho đã thì hắn mới chịu bỏ qua.Mấy ngày nay Nam Cung Liệt vẫn luôn phái người tìm hiểu hành tung của Liễu Dư An, thậm chí dù có lật cả kinh thành lên thì hắn cũng muốn tìm được đối phương.
May mà hắn đã tra được dấu vết để lại, theo lời chưởng quầy và tiểu nhị ở khách điếm nói: Trước một ngày Liễu Dư An biến mất, từng có một vị thiếu niên tới khách điếm, sau đó thuê xe ngựa của khách điếm để kéo người đến thành nam.Hơn mười gia đinh cầm gậy, hùng hổ theo tiểu nhị khách điếm đi tới thành nam...
Người dẫn đầu là cận hầu của Nam Cung Liệt, hắn xưa nay quen ương ngạnh, liền đẩy điếm tiểu nhị ra rồi vọt lên bậc thang, lấy gậy chặn ngay ngực gia đinh, hung tợn nói: "Gia chủ của các ngươi đắc tội với quý nhân, mau tránh ra, như vậy tiểu gia sẽ không làm khó ngươi!"Gia đinh biết thân phận của Tề Nhan nên tất nhiên là không chịu nhượng bộ, nhưng thấy đối phương người đông thế mạnh thì hắn cũng không có kiên quyết phản kháng. Hắn ngược lại lui ra phía sau một bước, dựng thẳng trường côn ở trước ngực: "Lớn mật, nơi này chính là tư trạch của Thượng thư Lại bộ Tề đại nhân!"Nghe thấy gia đinh nói như thế, đám người hầu của Nam Cung Liệt có chút do dự. Mấy tên người hầu bọn họ chọc ai không chọc lại chọc đến đại quan nhất phẩm đương triều, huống chi Tề Nhan còn là hoàng thân? Hiện tại Tề Nhan mới vừa chủ trì hội khảo, danh tiếng lan xa, dù là hoàng tử thì cũng phải nhượng bộ nàng ba phần.
Cận hầu của Nam Cung Liệt buông gậy xuống, đánh giá đối phương: "Giả mạo quan viên nhất phẩm chính là tội lớn!"Gia đinh Tề phủ hừ lạnh một tiếng: "Bây giờ lão gia nhà ta đang ở trong phủ, cũng không biết các ngươi có dám kinh động hay không?"Cận hầu của Nam Cung Liệt cân nhắc một phen, hắn nhảy xuống bậc thang rồi túm vạt áo của điếm tiểu nhị, xách ngươi qua bên cạnh: "Ngươi chắc chắn không có nhớ lầm chứ?"Điếm tiểu nhị sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, lắp bắp đáp: "Tiểu nhân không dám lừa gạt đại nhân. Hôm đó tiểu nhân tự mình đánh xe, thành nam chỉ có một mảnh rừng trúc này nên rất dễ nhớ."Cận hầu của Nam Cung Liệt quay đầu lại, thấy hai gia đinh ở cửa ưỡn ngực ngẩng đầu, không có chút sợ hãi nào thì hắn liền cắn chặt răng: "Chúng ta đi!"Đến khi người đi xa, một tên gia đinh trong đó nói với bạn mình vài câu, sau đó đi vào cửa bẩm báo.
---Nam Cung Liệt nghe cận hầu báo vậy thì khuôn mặt liền tối sầm, đôi mắt đào hoa tràn đầy lửa giận.Nam Cung Liệt vung tay áo, khoanh tay dạo bước, cuối cùng vẫn không cưỡng được vẻ quyến rũ của mỹ nhân: "Mang theo vài người, đi cùng bản cung một chuyến!""Vâng!"Bọn họ cưỡi đại mã từ cửa sau hoàng tử phủ, gia đinh bảo vệ tư trạch đứng từ xa liền thấy được đoàn người, không ngờ chưa đến một canh giờ mà đối phương đã quay lại, hắn bèn nói: "Ngươi thủ ở chỗ này, ta đi bẩm báo đại nhân.""Hu!" Nam Cung Liệt nhảy xuống lưng ngược, tên nội thị co ro lúc nãy cũng nhanh chóng nhảy xuống rồi đạp lên bụng gia đinh của Tề phủ: "Đồ chó, tiểu gia xem lần này ngươi còn chặn đường được nữa không?"Gia đinh che bụng, lui về phía sau vài bước: "Rốt cuộc các ngươi là ai"
Đối phương hừ lạnh một tiếng: "Chủ nhân nhà ta chính là Lục hoàng tử điện hạ, còn không mau kêu gia chủ của các ngươi ra phủ nghênh đón?" Nói xong, hắn lại đánh gia đinh kia mấy bạt tay. Tên điêu nô này đi theo Nam Cung Liệt từ nhỏ, người xưa có câu gần mực thì đen, vì thế hắn cũng nhiễm thói côn đồ.Sau khi đánh xong, Nam Cung Liệt mới khoan thai mở miệng: "Trúc Mặc! Không được vô lễ."Trúc Mặc: "Vâng."Gia đinh bị đánh không thể không quỳ xuống đất hành lễ: "Tham kiến Lục hoàng tử điện hạ."Nam Cung Liệt hất cằm: "Hôm nay bản cung có hứng thú nên muốn tới thăm muội phu." Nói xong, hắn vén vạt áo bước lên bậc thang.Gia đinh chỉ có thể mở cửa, mời đoàn người Nam Cung Liệt vào phủ.Tề Nhan nghe gia đinh nói thì lập tức biết Nam Cung Liệt đích thân tới. Nàng không ngờ vị hoàng tử này sẽ háo sắc như vậy. Xem ra, Nam Cung Liệt đã quyết tâm muốn chiếm Liễu Dư An làm của riêng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương