Chúa Tể Bóng Tối
Chương 97: Rắn độc và lưỡi kiếm sắc bén
Click Theo Dõi -> NTRUYEN.PRO Để Cập Nhật Truyện Chúa Tể Bóng Tối
"Em luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn." Dylan ra hiệu bằng cả hai tay, với vẻ lo lắng và nghi ngờ, báo cáo trong im lặng với mục sư Drow bên cạnh ——— cũng chính là chị gái của hắn, Lisa. "Em luôn cảm thấy như có thứ gì đó đang theo dõi chúng ta, điều này khiến em có chút bất an, chị ơi. Chị có thực sự chắc chắn rằng không có vấn đề gì trên đường đi không?" "Thật vớ vẩn, Dylan!" Nhìn chằm chằm vào em trai mình một cách hung tợn, Lisa nhanh chóng thực hiện nhiều cử chỉ đáp lại bằng ánh mắt kiêu ngạo. "Dưới sự bảo vệ của Nữ hoàng nhện vĩ đại, không ai có thể phát hiện ra hành tung của chúng ta. Và đây không phải là trách nhiệm của ngươi và bộ hạ của ngươi sao? Nếu chúng ta gặp rắc rối vì sự giám sát không đúng đắn của ngươi, ta tin rằng Chủ mẫu Barisha sẽ rất vui lòng đào trái tim của ngươi ra và dâng nó cho Nữ hoàng nhện làm vật hiến tế "Sự tôn kính của em đối với Nữ Thần chưa bao giờ thay đổi!!" Nhìn thấy câu trả lời của chị gái mình, biểu cảm của Dylan thay đổi, nhưng rất nhanh hắn lại tăng cường cử chỉ. "Nhưng chị ơi, chị cũng. biết chúng em chỉ là chiến binh, không phải mục sư, cũng không phả: pháp sư. Lưỡi dao sắc bén trong tay chúng em có thể xuyên thủng cổ họng của bất kỳ quái vật nào dám đứng trước hoặc sau chúng ta, nhưng chúng không thể chạm vào ma thuật vô hình ẩn giấu trong bóng tối! Nếu có người dùng. ma pháp phát hiện ra chúng ta, chúng em khó có thể phát hiện ra!"
"Hoang đường."
Lisa chế nhạo phán
đoán của em trai mình. Bản thân các Drow có năng lực kháng ma khá mạnh, ngay cả những m¿ pháp dưới cấp bốn gần như không có tác dụng với họ. Tất nhiên, không loại trừ rằng có những pháp sư mạnh mẽ bên trong kẻ thù, nhưng đây là lãnh thổ của những. Duergar, và sự không tương thích giữa Duergar và ma pháp đều được mọi người trong. toàn bộ Underdark biết đến. Nếu là lãnh thổ của TIlithid thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn khác. Việc làm chủ kỹ năng tâm linh củc những chiếc đầu bạch tuộc đó đơn giản là đáng sợ đến mức thái quá. Nếu họ không có đủ tự tin thì chắc chắn sẽ không có ai muốn đến gần cái nơi chết tiệt đó.
Vì điều này mà Lisa hoàn toàn không thể chịu đựng được sự yếu đuối của em trai mình.
"Ta đã dùng ma pháp xác nhận chung quanh này không có người theo dõi chúng ta, ngươi yên tâm. Đương nhiên, nếu lo lắng, ngươi cũng có thể tự mình đi tìm."
Nghe được câu trả lời của Lisa, Dylan cau mày. Hắn hiểu rõ tính cách của chị gái mình hơn ai hết. Nhưng Dylan chỉ cảm thấy bất an vô cớ. Với tư cách là võ sư của gia tộc và là một chiến binh kỳ cựu, Dylan luôn cảm thấy có điều gì đó rất không ổn trong những ngày qua. Bản năng được mài giũa theo thời gian đang nhắc nhở hắn rằng nguy hiểm đang đến gần, và đôi khi Dylan cảm thấy mình đang bị theo dõi. Nhưng điều khiến hắn băn khoăn là cảnh tượng này không đến từ một hướng mà từ mọi hướng. Rất nhiều lần, Dylan có cảm giác như mình không phải đang du hành trong vực sâu của Underdark mà đang đứng giữa đấu trường của Menzoberranzan, cảm nhận được những ánh mắt đang đổ về từ mọi hướng. Điều này khiến hắn cảm thấy đặc biệt bất an, nhưng hắn có thể làm gì? Suy cho cùng, mình chỉ là một người đàn ông, một chiến binh ma thôi.
Nhưng lần này dấu hiệu cảnh báo thực sự bất thường. Mặc dù xung quanh không có gì, nhưng Dylan nhận thấy tim mình đập nhanh bất thường, điều này khiến hắn nhớ đến những nô lệ trong đấu trường đấu sĩ, những nô lệ thất bại sẽ bị giam trong chuồng và sau đó trở thành thức ăn cho dã thú. Dylan từng khá thưởng thức vẻ mặt sợ hãi và run rẩy của những sinh vật bậc thấp đó khi đối mặt với những con thú hung dữ. Nhưng bây giờ, khi đến lượt mình tận hưởng. cảm giác này, Dylan lại không thấy thú vị chút nào.
"Chị, lần này thật sự khác biệt."
Nuốt nước bọt, Dylan quyết định cắn răng chống cự đến cùng. Hắn biết trực giác của mình luôn chính xác, hắn có thể đạt được vị trí võ sư của gia tộc đầu tiên bởi vì trực giác của hắn luôn cứu mạng hắn vào thời điểm quan trọng nhất. Lần này dấu hiệu cảnh báo sâu trong lòng hắn mạnh mẽ đến mức Dylan tin chắc rằng đây chắc chắn không phải là ảo ảnh của hắn. Ngoài ra, ngay cả chị gái hắn, vốn là một mục sư cấp cao, cũng không thể phát hiện ra điều gì kỳ lạ, điều này càng khiến Dylan sợ hãi hơn. Vì vậy, hắn thà chịu bị Lisa trách mắng còn hơn, và chỉ có thể tiếp tục khuyên nhủ.
Nhìn thấy Dylan không biết điều như vậy, vẻ mặt của Lisa bỗng trở nên u ám hơn rất nhiều. Drow là là xã hội điển hình của nữ quyền và nam giới ở vị thế thấp kém. Là một mục sư cấp cao, việc bị một nam giới liên tục nghi ngờ như vậy thật sự là một sự xúc phạm quá mức bình thường!!! Nghĩ đến đây, Lisa đưa tay lên eo, định rút roi rắn bảy đầu ra và dạy cho em trai mình một bài học mà hắn ta sẽ không bao giờ quên.
Nhưng ngay sau đó, một nữ Drow khác đã can thiệp vào giữa hai người họ.
“Ta nghĩ ngươi nên nghe lời hắn ta.”
Vị mục sư cao cấp còn lại vẻ mặt bình tĩnh, nhanh chóng ra hiệu cho Lisa, cố gắng xoa dịu con tức giận của nàng ấy.
"Nhiệm vụ này không có chỗ cho sự thất bại. Chúng ta thật sự phải lên kế hoạch thật tốt. Đừng quên, Nữ Hoàng Nhện không có lòng thương xót cho kẻ thất bại! Chúng ta phải đảm bảo nhiệm vụ này không được có sai sót nào!"
Mặc dù không hài lòng với giọng điệu của đối phương nhưng Lisa phải thừa nhận rằng những gì nàng ấy nói có lý. Sức mạnh của gia tộc Drow hoàn toàn đến từ sự ưu ái của Lolth, nếu nàng ấy không thể hoàn thành nhiệm vụ này thì có thể tưởng tượng được hậu quả sẽ ra sao đối với một gia tộc đã đánh mất sự sủng ái của Lolth. Nhìn thấy vẻ mặt Lisa thả lỏng, nữ Drow thở phào nhẹ nhõm, sau đó nàng quay lại nhìn Dylan. Nhanh chóng thực hiện một vài cử chỉ.
"Ta cũng đã sử dụng ma pháp. Ít nhất ở quanh đây, ta không phát hiện gì cả.”
Dù nàng chỉ nói vậy nhưng Dylan cũng hiểu ý nàng. Tuy nhiên, cuối cùng hắn cũng nghiên răng nghiên lợi, nhanh chóng và thận trọng ra hiệu cho hai người.
"Chúng ta có thể cầu xin Nữ hoàng nhện chỉ dẫn..."
Tuy nhiên, Dylan chưa kịp nói xong thì đã nhìn thấy năm sáu đầu rắn vặn vẹo đang tân công mình ngay trước mắt. Mặc dù là một cao thủ về thuật, Dylan có đủ sức để né đòn, nhưng hắn ta chỉ đứng đó bất động và để cho ngọn roi đầu rắn quất thẳng vào mặt khiến hắn ta ngã mạnh xuống đất. Khoảnh khắc tiếp theo, trước khi Dylan kịp nói thêm điều gì, Lisa đã đưa tay ra và giữ lấy cổ họng hắn.
"Ngươi chỉ là nam giới, nhưng lại khao khát có được sự ban ân của Nữ hoàng nhện à?!”
Lúc này, Lisa vô cùng tức giận, nàng hoàn toàn phót lờ quy định chỉ được phép sử dụng ngôr ngữ ký hiệu khi ra ngoài và gầm lớn.
"Chỉ cần có ý tưởng này đã là sự báng bổ lớn nhất đối với Nữ Thần!! Đồ ngốc! Ngay cả chúng ta cũng không thể làm được loại việc này. Chỉ vì ảo tưởng ngu ngốc, mơ hồ của mình mà ngươi lại muốn cầu xin Nữ Thần chỉ dẫn?!"
Dylan mở miệng, kinh hãi nhìn đầu rắn đang nhảy múa trước mặt. Chúng đang há miệng, nhe ra những chiếc răng nanh độc ác, khinh bi bản thân với vẻ đe dọa. Dylan không hề nghỉ ngờ rằng khoảnh khắc tiếp theo chúng sẽ cắn hắn và tiêm nọc độc chết người vào cơ thể hắn cho đến khi hắn chết.
"Một nam giới thông minh nên biết nhiều hơn về sự đúng mực."
Lisa lạnh lùng nhìn Dylan và nói.
"Chủ mẫu Sinafi sẽ không bao giờ quan tâm đến sự sống chết của mộ! đứa con trai, ngươi...”
Nói xong, Lisa do dự một lúc, nghĩ xem nên giết em trai mình bây giò hay dạy cho hắn ta một bài học sâu sắc.
Nhưng rất nhanh, nàng sẽ không cần phải lo lắng về điều đó nữa. Một tiếng huýt sáo chói tai từ phía trên truyền đến, khiến đám Drow kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn lên.
"Bùm!!
Khoảnh khắc tiếp theo, một vụ nổ xảy ra, ánh sáng rực rỡ xé toạc bóng tối, trộn lẫn với những luồng không khí mạnh mẽ ngay lập tức bao trùm lấy các Drow.
Lisa buông tay em trai ra, cúi đầu đau đớn và bịt mắt lại. Điểm yếu lớn nhất của Drow là ánh sáng mạnh, mà ánh sáng tạo ra khi tia sét nổ ra đến những người bình thường sống trên mặt đất cũng không thể được nhìn trực tiếp, chứ đừng nói đến những Drow sống trong Underdark. Bọn họ mẫn cảm nhất với âm thanh và tia chớp, vào lúc này, sấm sét nổ tung và vang vọng trong hang động. Các Drow chỉ có thể cảm nhận được một khoảng trắng xóa rộng lớn trước mắt, tai họ chấn động vì tiếng gầm.
Dung mạo của Dylan lúc này cũng không khá hơn là bao, may mắn thay lúc trước hắn bị Lisa tấn công đã nhắm mắt lại nên thoát khỏi luồng ánh sáng mạnh mẽ. Dù vậy, tiếng gầm như sấm vẫn làm tay chân Dylan nhũn ra. Hắn mở miệng và thở hổn hển, cố gắng làm dịu trái tim đang đập dữ dội của mình. Cầm thanh trường kiếm trong tay, Dylan ngơ ngác nhìn xung quanh. Toàn bộ đội tuần tra Drow đã bị đánh bại. Các binh sĩ nằm l tê liệt trên mặt đất, hoàn toàn thua trận. Trước mặt hắn, một nữ mục sư cấp cao khác cũng ngã xuống trước mặt hắn, nhìn hắn bằng một đôi mắt vô hồn, miệng há hốc, dòng máu ô uế từ đó chảy ra.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương