Chúa Tể Bóng Tối
Chương 17: Thương gia vàng đen
Click Theo Dõi -> NTRUYEN.PRO Để Cập Nhật Truyện Chúa Tể Bóng Tối
Bất cứ nơi nào khép kín đều có hệ thống kinh doanh riêng và Ma tộc cũng không ngoại lệ. Thương hội Kulisgain là một doanh nhân chuyên phục vụ Ma tộc, từ Vương tộc đến Ma tộc bình thường, hầu như ai cũng là khách hàng của họ. Trên thực tế, Jain cũng biết rất rõ rằng thương hội này có ảnh hưởng và đóng góp rất quan trọng trong nghi lễ của Ma Vương. Nếu không có gì khác, Ma tộc đang ở trong Ma giới, đó là Outer Plane. Underdark nằm trong Vị diện Vật chất chính, muốn mua một ít đặc sản Ma tộc gì đó, nếu không muốn tốn sức mở cửa không gian, chẳng phải cũng phải nhờ vào thương hội này sao? Trong nhiều trường hợp, trang bị của quái vật trong Dungeon của Ma Vương và thậm chí cả bản thân quái vật đều được mua và thuê từ Ma giới thông qua Thương hội Kulisgain. Là con của Ma Vương, Jain đương nhiên là một trong những khách hàng của họ. Tuy nhiên, Jain hiếm khi giao dịch với Thương hội Kulisgain vì họ quá tham tiền. Có một tin đồn ở Ma giới - khi bạn s·ex với một phụ nữ từ Thương hội Kulisgain, nàng ấy sẽ luôn nhớ số lần vận động bạn đã thực hiện, và “đam mê” hét lên… Vào là năm mươi kim tệ, ra là năm mươi đồng… thêm năm trăm kim tệ nếu ra bên trong, nếu bên ngoài thì tùy vị trí sẽ có giảm giá.... Lời đồn này tuy có chút cường điệu nhưng cũng đủ cho thấy nét đặc sắc của thương hội này. Khi còn ở Ma giới, Jain hiếm khi tiếp xúc với họ. Mặc dù cũng là hậu duệ của Ma Vương nhưng hắn không có nhiều của cải trong tay vì không được sủng ái. Đương nhiên, không thể tiêu tiền một cách tuỳ tiện. Hơn nữa, mặc dù Thương hội Koulisgain đã khoe khoang rất nhiều nhưng Jain đã đọc "Tư bản luận" ở kiếp trước. Liệu hắn ta có thể bị lừa bởi những thủ đoạn như vậy không? Vì vậy, trong trường hợp của Jain, Thương hội Kulisgain về cơ bản đều tay trắng trở về. Cho dù hiếm khi mua thứ gì đó vài lần, Jain sẽ giảm giá rất thấp và sẽ không có lợi nhuận gì cả.
Nhưng điều Jain không ngờ tới là việc này sẽ gây phiền phức cho chính hắn - đó chính là Clarisse.
Nàng là chủ tịch chi nhánh Thương hội Kulisgain và là thành viên của gia tộc Kulisgain, một Ma tộc cấp cao. Vì Thương hội Kulisgain luôn không đạt được thành công với Jain nên Clarisse rất tò mò về Jain và thường tìm đến hắn với danh nghĩa “quảng bá hàng hóa” nhằm nỗ lực chinh phục hoàn toàn “kẻ vắt cổ chày ra nước” này. Điều này khiến Jain vô cùng khó chịu. Hãy tưởng tượng một thiếu nữ gõ cửa nhà bạn cả ngày và hỏi: "Bạn có biết Amway không?"
Ai có thể chịu đựng được điều này!
Ban đầu, sau khi bắt đầu nghi lễ kế vị Ma Vương và bị ném vào Underdark, Jain nghĩ rằng mối quan hệ tồi tệ giữa mình và Clarisse nên kết thúc.
Bây giờ xem ra nàng ấy thực sự đến đây để ám quẻ mình?
Chuyện này còn chưa xong sao?
“Tôi là một doanh nhân nên tất nhiên tôi đến đây để buôn bán”.
Đối mặt với câu trả lời của Jain, Clarisse vẫn giữ nụ cười rất ấm áp - làm việc với Jain hơn mười năm, nàng đã quen với sự thờ ơ của đối phương nên đương nhiên không quan tâm đến điều đó.
“Ta đã nói rồi, ta không có nhiều tiền.”
Nghe thấy điều này, Jain dang tay và nhìn chằm chằm vào Clarisse trước mặt anh.
"Như nàng thấy đấy, Dungeon của ta rất nghèo và nhỏ, nhưng ta không có tiền để mua bất cứ thứ gì. Ngay cả khi nàng có giảm giá cho ta, ta cũng không mua nổi. Ta nhớ đã nói với nang trước đây, thời gian là vàng bạc, tiểu thư Clarice, tốt hơn nàng nên tìm những khách hàng tiềm năng khác."
"Ngài Jain nói rất hay, thời gian là tiền bạc. Chúng tôi tại Thương hội Kulisgain luôn ghi nhớ câu này và coi đó là phương châm của mình để luôn nhắc nhở tất cả nhân viên về niềm tin mà chúng tôi tuân theo."
Chẳng phải tín ngưỡng của các ngươi là có tiền thứ gì cũng bán sao?
Jain thầm chửi rủa trong lòng, nhưng ngoài mặt Jain không nói gì. Hắn biết Clarisse thích tát nước theo mưa, nếu hắn mở miệng, hắn có thể bị nàng gài bẫy. Vì vậy, nếu địch không động, ta không động, hãy xem cô nàng này muốn làm gì.
Mà Clarisse không bị ảnh hưởng chút nào. Nàng chỉ đứng đó và nói với một nụ cười chuyên nghiệp.
"Hôm nay tôi đến đây không phải để bán cho Hoàng tử Jain một thứ gì đó, mà vì hai em gái của ngài gửi tin nhắn cho ngài thông qua tôi... À, nhân tiện, tiểu thư Enoa, tôi có mẫu B mới nhất trong Ma giới ở đây, loại tăng trưởng tự động hiện chỉ có giá 998 kim tệ. Ngay cả một sinh vật bất tử mười ngàn năm bần nhũ cũng có thể có thân hình đáng tự hào. Nếu nàng mua nó ngay bây giờ, nàng cũng có thể nhận được PAD miễn phí…"
"Hãy đi vào vấn đề chính."
Liếc nhìn Enoa, người đang nắm chặt tay, Jain vội vàng cắt ngang bài phát biểu của Clarisse. Nếu cô nàng này không im lặng, Enoa sẽ lập tức đánh tới. Nàng đến làm ăn hay đến để gây phiền phức cho ta vậy?
"Được, thưa Hoàng tử."
Clarisse nheo mắt và nhìn Enoa với đôi môi mím lại. Nhưng người phụ tá trung thành không nói gì cả, nàng chỉ đứng cạnh Jain với nụ cười như thường lệ, như thể nàng không hề nghe thấy Clarisse đang nói gì. Nhìn thấy điều này, Clarisse nhún vai, rồi nàng duỗi tay phải với chiếc găng tay màu trắng như một nhà ảo thuật, rồi siết chặt và kéo dài nó. Chẳng bao lâu, ở giữa lòng bàn tay vốn dĩ trống rỗng của nàng ấy có một vật giống như viên sỏi sẫm màu.
Đá truyền âm?
Nhìn thấy hòn đá, Jain nhướng mày. Đá truyền âm là một phương thức lan truyền thông tin rất bí mật giữa các Ma tộc, Ma tộc cao cấp sẽ cô đọng những gì chúng muốn nói thành các thực thể để tạo điều kiện thuận lợi cho việc truyền tải. Nó sẽ chỉ phát ra âm thanh khi có mặt người được chỉ định. Nếu không, bất cứ ai cầm nó thì nó chỉ là một hòn đá bình thường.
Clarisse đặt viên đá truyền âm lên bàn, sau đó mỉm cười đứng bên cạnh, nhưng Jain không có ý định để nàng rời đi mà trực tiếp đưa tay ra ôm những viên sỏi sẫm màu trước mặt. Chẳng bao lâu, tảng đá đen bắt đầu rung chuyển, sau đó một giọng nói vui vẻ trong trẻo vang lên như một cơn gió lốc.
"Này, anh ba? Anh còn sống không? Đây là Vivian? Nếu anh nghe thấy giọng nói của Vivian, nghĩa là anh vẫn còn sống, đúng không? Anh thế nào rồi? Nhân tiện, Dungeon của anh có ổn không? Nếu không thì cứ đến chỗ Vivian đi, Vivian đã chán ngấy với việc đập vỡ hộp sọ của những con Goblin ở đây mỗi ngày. Nghe nói rằng phản ứng của loài người trong thế giới mặt đất sẽ rất thú vị, Vivian nóng lòng muốn dọn dẹp nó. Nghe họ la hét và bỏ chạy chắc chắn sẽ thú vị hơn những con bò sát dưới lòng đất. Giống như trong câu chuyện mà anh đã kể với em trước đây về... kỵ sĩ rồng? Thứ đó có thực sự tồn tại trên thế giới này không? Vivian rất tò mò! Được rồi, không nói nhảm nữa, nếu không sống được nữa thì hãy đến gặp Vivian. Có Vivian bảo vệ, không có kẻ cặn bã nào như anh cả, chị hai và em năm dám tới gây sự với anh!”
Nói xong, viên sỏi đen trước mặt tôi vỡ tan hoàn toàn với một tiếng “bụp”. Đúng lúc này, Clarisse lại bước về phía trước, và thần kỳ lấy ra một mảnh pha lê màu xanh lam từ không khí loãng và đặt nó lên bàn. Chẳng bao lâu, một giọng nói khác nhẹ nhàng và thanh tao như nước suối lại nổi lên, xua tan âm thanh còn sót lại trước đó.
"À... Anh, lâu rồi không gặp. Em là Naberius. Không biết dạo này anh thế nào rồi? Việc xây dựng Dungeon có suôn sẻ không? Mọi thứ ở đây vẫn ổn. Xin hãy yên tâm, anh trai. Việc xây dựng Dungeon đang được tiến hành một cách có trật tự, và công việc dọn dẹp của những kẻ man rợ dưới lòng đất cũng rất dễ dàng và không có nguy hiểm gì. Mặc dù em đã cố gắng hết sức để giao tiếp với những thú cưng đáng yêu đó nhưng kết quả vẫn không được tốt. Dù thật đáng tiếc nhưng em không còn cách nào khác ngoài việc dọn sạch tất cả chúng. Em tự hỏi tình hình nhân loại trên mặt đất sẽ như thế nào? Em hy vọng họ có thể giao tiếp tốt hơn, em vẫn thích những con vật cưng ngoan ngoãn và dễ thương. Nhân tiện, Dungeon của em nằm ở Hẻm núi Không Trở Về. Nếu anh có thời gian, xin hãy đến uống một tách trà. Em vẫn thích những câu chuyện về nhân loại mà anh đã kể cho em trước đây."
Khi giọng nói của Naberius biến mất, thư phòng trở lại yên tĩnh và một lúc sau, Clarisse lại phá vỡ sự im lặng.
"Công chúa Vivian và Công chúa Naberius đều là những đứa trẻ rất ngoan. Họ cũng rất được mong đợi và thu hút sự chú ý trong buổi lễ này. Tôi nghĩ họ chắc chắn sẽ có thể bén rễ trên mặt đất và để cư dân trên mặt đất và các Thần sứ lần nữa cảm nhận được sự uy nghiêm của Ma tộc."
"Ta cũng nghĩ vậy."
Jain bình tĩnh rút tay lại và đẩy kính lên. Clarisse không chú ý và tiếp tục nói với một nụ cười.
"Thật ra, lần này trước khi tôi tới đây, tôi đã được hai vị điện hạ giao phó, bọn họ nói nếu chỉ nhìn thấy ngươi trong tình trạng chật vật sắp c·hết, tôi sẽ đánh ngài b·ất t·ỉnh rồi mang ngài đến chỗ bọn họ. Chà chà, thành thật mà nói, trước khi đến đây tôi đã thực sự lo lắng về việc mình nên đứng về phía nào nếu mọi chuyện thực sự diễn ra như vậy.”
“Nếu không muốn c·hết sớm, tốt nhất nên tránh xa bọn họ ra.”
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương