(12 Chòm Sao) Hoàng Cung Náo Loạn, Gà Bay Chó Sủa
Chương 53: Hồi Cung. Kết Thúc Mỹ Mãn
Click Theo Dõi -> NTRUYEN.PRO Để Cập Nhật Truyện (12 Chòm Sao) Hoàng Cung Náo Loạn, Gà Bay Chó Sủa
Vô cùng lưu luyến bước chân ra khỏi vàng bạc châu báu, đoàn thể động kinh đều phiêu diêu mất hồn, cõi lòng tan nát không muốn rời xa. Bạch Dương cùng Cự Giải vẻ mặt bình tĩnh không gợn sóng nhét một ít châu báu vào ống tay áo, ánh mắt Yết hồ ly như có như không lia qua, cả hai run rẩy bỏ lại đồ chạy tới bên tướng công tương lai bày tỏ nỗi niềm đau khổ: hoàng thượng đúng là càng giàu càng ki bo, chỉ lấy một ít thôi mà...
Quân lính canh gác xếp hai hàng bên ngoài vốn rất có kỷ luật giữ trật tự, nhưng sau khi thấy đoàn người dài dằng dặc lặc lè mang vẻ mặt như nhà có tang không biết từ đâu xuất hiện, nhất thời một mảnh mù mịt. Thiên Yết ho khụ một tiếng, ôm eo Nhân Mã vội vã rời đi. Phía dưới, bạn nhỏ Đại Hổ, Hồ Tinh, Đồ Nhu Nhược cùng Thiên Phỉ bắt đầu rơi vào trạng thái mất hồn, bắt đầu nghiên cứu hoàng cung, Thiên Bình cùng Bảo Bình rất ăn ý đứng ra làm hướng dẫn viên du lịch."Căn nhà kia trang nhã thanh lịch, tường cao ngói đỏ, trong hoàng cung cũng có nơi bình dị thế này thật hiếm có." – Đại Hổ vô cùng uyên bác mà khen ngợi, Hồ Tinh đi phía sau chân chó gật đầu thể hiện bản thân cũng là người có thưởng thức."..."- Thiên Bình và Bảo Bình lặng lẽ rơi mồ hôi, thều thào – "Đó là mao xí của các cung nữ và thái giám.""..."- Mọi người quay đầu nhịn cười, Đại Hổ vuốt mặt im miệng không nói thêm một lời, Hồ Tinh run rẩy muốn ngất. Mao xí thôi mà, có cần xây khang trang tới vậy không, nơi nàng ta ở trước kia còn không to bằng." Ồ, cung nữ ở đây ăn mặc đều lộng lẫy rực rỡ như vậy sao? Thật là trăm hoa đua nở."Vừa thấy một đoàn quân nữ tử xiêm y tươi đẹp đang đi về hướng này, Đồ Nhu Nhược rất biết thưởng thức mà khen ngợi, có ý muốn đề cao Thiên Triều quốc, lập tức bị Thiên Phỉ nhéo mạnh hông đe doạ. "..." – Quần chúng mồ hôi lại rơi giọt, cố gắng lui ra phía sau vài bước. Đám nữ tử hiển nhiên cũng nghe thấy lời chàng nói, điên cuồng xách váy chạy tới:"Láo toét, dám bảo phi tử của hoàng thượng là cung nữ, ngươi chán sống rồi? Người đâu, lôi ra chém đầu ngũ mã phanh thây."Đồ Nhu Nhược há hốc, vô tình lắp bắp:"Phi... Phi tử? Nhiều như vậy?"Nhân Mã hừ một tiếng tránh xa khỏi người Thiên Yết, đi tới bên khoác tay Đại Hổ. Đại Hổ đáng thương vừa chịu ánh mắt sét đánh của Yết hồ ly lại phải chịu nỗi đau thể xác Nhân Mã mang lại --- cấu véo, nhất thời thương tâm ngút ngàn. Mọi người ném cho Đồ Nhu Nhược ánh mắt chia buồn sâu sắc, lại mở to mắt xem kịch vui."Ha ha, đáng đời lão đại, lắm nữ nhân quá cũng không phải chuyện tốt."- Bảo Bình sung sương khi người khác gặp hoạ. Thiên Bình lia mắt tới, tươi cười ngọt ngào: " A, thì ra là vậy, để xem nào, Chúc cô nương, Tiểu Kiều cô nương, Tâm Huệ tiểu thư, Mạch Nha công chúa,..."Mặt Bảo Bình tái mét, vội vàng vứt lão đại qua một bên, chuyên tâm dỗ dành nương tử thân ái."Hừ, Sư Ca, nếu chàng dám đi theo chân hoàng huynh chàng nạp nhiều như vậy, ta nhất định trước thiến sau giết, diệt trừ căn nguyên tội lỗi."Song Ngư vô cùng nhớ nhung thanh đao của mình, ánh mắt sắc như dao khiến Sư Tử run rẩy một trận, khổ sở thề thốt chứng minh, chỉ thiếu nước quỳ sụp xuống mà bày tỏ tấm lòng.Ma Kết lại vô cùng bình tĩnh ngắm nghĩa thân hình Xử Nữ, sau đó thở dài:"Có vẻ gầy, nếu nhiều nữ tử cùng xơi thì nhất định không ngon lành gì, có lẽ ta nên nghĩ lại nha."Xử Nữ đen mặt, nào có ai vội vã vun tướng công tương lai cho người khác, xem ra là Ma Kết bé nhỏ đang có ý định muốn chạy trốn rồi."Ta chỉ thú mình nàng, nếu nàng dám nạp thiếp cho ta, ta thề sẽ cho nàng không xuống giường được nữa. Nàng còn nhớ những bức xuân cung đồ kia chứ?"Ma Kết co giật khoé miệng, im lặng nhìn trời, trong lòng lại có chút ngọt ngào.Thấy các huynh đệ đều bị doạ cho bay mất nửa linh hồn, Kim Ngưu cũng không dám để Bạch Dương tự mình hỏi, vô cùng son sắt hôn nàng, đưa tay nàng đặt lên trái tim mình, ngụ ý nó là của một mình nàng. Bạch Dương có vẻ rất hài lòng, gật gù:"Coi như chàng biết điều. Chẳng qua cho dù chàng có muốn cũng không được, ngày thành hôn nạp thiếp, lão cha và các huynh đệ sẽ thay ta làm các nương tử khác của chàng biến mất.""..."- Ta còn có thể nói gì nữa đây, có nương tử gia thế hổ báo thế này, ta đâu dám vuốt râu rồng.Cự Giải mở to mắt chớp chớp nhìn Song Tử không rời, Song Tử ngượng ngùng, còn muốn giơ tay thề để nàng yên tâm, ánh mắt Cự Giải đột ngột loé sáng, mỉm cười phúc hắc khiến chàng lạnh xương sống:"Chàng nạp một người, ta sẽ bỏ xuân dược vào trà của chàng, sau đó trói lại dùng roi quất, để xem chàng chịu đựng thế nào. Hai người, ta sẽ bỏ thuốc gấp đôi, cứ thế mà tính.""Đại nhân, tiểu nhân không dám."Song Tử khóc rống ôm lấy Cự Giải, một lòng thề chết cũng không rời. Quần chúng run rẩy giơ ngón tay, đủ hiểm độc.Thiên Phỉ và Đồ Nhu Nhược bốn mắt nhìn nhau, Đồ Nhu Nhược vô cùng đau đớn rơi lệ, cả đời này chàng ta đã định sẵn là bại trong tay Thiên Phỉ rồi, nạp thiếp ư? Chàng ta chết không kịp ngáp là chuyện hoàn toàn có thể nha!Nhân Mã nhìn một đoàn người thâm tình hứa hẹn nhau, lại nhìn ra đống phi tử nhiều như nước chảy mây trôi của người nào đó, lại nhìn thấy gương mặt gây hoạ của Thiên yết đang bày ra vẻ bất đắc dĩ, trong một phút nông nổi liền hô lớn:
"Ta quyết rồi, ta từ hôn với ngươi, gả cho Hổ ca ca.""..."- Một bầu không khí vô cùng kinh khủng xuất hiện, Hồ Tinh lòng đau như cắt rưng rưng nhìn Đại Hổ thâm tình, Đại Hổ hoá đá, Thiên Yết núi lửa phun trào, khí lạnh thấu xương, long nhan điên cuồng, quần chúng hoảng sợ lùi ra xa tránh bị đả kích.Các phi tử còn không biết sống chết, từng người từng người lại châm chọc nói nàng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, hoàng thượng là của các nàng, ... Nhân Mã vừa tức vừa tủi thân, trong lúc mọi người ngây ra, liền giơ ngón giữa, hét lớn --- Fuck you?Phác du? Phác du là gì? Quần chúng trăm miệng một lời hỏi nhau.Thiên Yết cũng ngơ ngác không hiểu, nhưng mà việc cấp bách hiện giờ chính là không được để bảo bối nương tử chạy mất, liền quay sang, làm một quyết định động trời:"Người đâu, truyền chỉ của trẫm, các nữ tử này sống không an phận, lăng loàn dâm đãng, mồm miệng chua ngoa, cử chỉ bất minh, ta quyết định --- phế phi, toàn bộ. Nữ tử Nhân Mã là đại sứ nước khác, vì muốn kết thành quan hệ tốt đẹp, nàng lại tài sắc vẹn toàn, phẩm chất đoan chính nhã nhặn, yêu dân như con, phong hậu. Từ nay Thiên Triều quốc, chỉ Hậu không Phi."Hai tin sét đánh ầm ầm giáng xuống khiến cả hoàng cung sôi trào.Gần bảy mươi phi tử cùng lúc hoá đá không tin nổi vào tai mình. Hoàng thượng còn chưa thèm chạm vào người bọn họ đã phế, chuyện này sao có thể chấp nhận được? Vàng bạc châu báu cùng sung sướng từ nay cứ thế mà chấm hết ư?Các vị đại thần nghe tin đều choáng váng muốn ngất xỉu, ngửa mặt lên trời mà than: hoàng thượng, người điên thật rồi.Các cung nữ thái giám lính canh cũng mất hồn vía ngơ ngác nhìn nhau. Vậy từ nay bọn họ hầu hạ ai?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương